Khi nhắc đến thể loại phim thảm họa sinh vật biển, không thể không nhắc đến loạt phim Sharknado - hiện tượng điện ảnh đã tạo nên cơn sốt toàn cầu. Từ phần đầu tiên ra mắt năm 2013 đến nay, series này đã trở thành biểu tượng của dòng phim "so bad it's good" với những tình tiết phi lý nhưng đầy giải trí. Trong phần tiếp theo này, chúng ta sẽ khám phá sự phát triển của thương hiệu và những đặc trưng khiến Sharknado trở thành hiện tượng văn hóa pop.
Khởi đầu với Sharknado: Cơn Lốc Cá Mập (2013), bộ phim đã định hình công thức thành công: kết hợp giữa hiện tượng thời tiết cực đoan và sự xâm nhập của cá mập vào đất liền. Yếu tố đặc trưng này được phát triển qua từng phần, từ việc cá mập tấn công qua lốc xoáy (phần 1) đến những biến thể sáng tạo như cá mập lai khủng long (phần 5). Mỗi tập phim là cuộc đua chống chọi với thảm họa của nhân vật chính Fin Shepard, người đã trở thành biểu tượng chống đỡ qua 6 phần phim.
Điểm đáng chú ý của loạt phim nằm ở cách xử lý kỹ xảo. Thay vì đầu tư vào hiệu ứng hình ảnh đỉnh cao, ekip sản xuất tập trung vào yếu tố hài hước và phiêu lưu. Những cảnh cá mập bay qua thành phố hay tương tác giữa nhân vật với sinh vật biển được dựng theo phong cách "cố tình lỗi" tạo nên nét hấp dẫn riêng. Đạo diễn Anthony C. Ferrante từng chia sẻ: "Chúng tôi xem Sharknado như bữa tiệc giải trí nơi khán giả có thể tắt não và tận hưởng sự điên rồ".
Không dừng ở điện ảnh, hiện tượng Sharknado còn lan tỏa sang các lĩnh vực khác. Năm 2015, phần 3 Sharknado: Hậu Quả Khôn Lường được công chiếu tại Hạ viện Mỹ, trở thành bộ phim đầu tiên có buổi ra mắt tại Quốc hội. Sự kiện này chứng tỏ sức ảnh hưởng của thương hiệu trong văn hóa đại chúng, khi các chính trị gia cũng tham gia vào trào lưu thảo luận về "mối đe dọa cá mập xoáy".
Dù nhận nhiều ý kiến trái chiều từ giới phê bình, loạt phim vẫn duy trì sức sống nhờ cộng đồng fan trung thành. Các nhà sản xuất khéo léo lồng ghép yếu tố tương tác qua mạng xã hội, cho phép khán giả bình chọn số phận nhân vật hay đề xuất ý tưởng cho phần tiếp theo. Cách tiếp cận này giúp Sharknado vượt khỏi khuôn khổ điện ảnh truyền thống, trở thành hiện tượng đa phương tiện tương tác.
Bên cạnh Sharknado, điện ảnh thế giới còn chứng kiến sự xuất hiện của nhiều tác phẩm cùng thể loại. Từ Sharktopus (2010) đến 2-Headed Shark Attack (2012), các phim này đều khai thác yếu tố sinh vật biển đột biến gây họa. Điểm chung của dòng phim này là sự kết hợp giữa khoa học viễn tưởng phi thực tế và hành động li kì, tạo nên trải nghiệm xem phim "nghiện" dù biết đầy lỗi logic.
Nhìn lại hành trình của Sharknado và các phim cùng thể loại, có thể thấy sức hút của điện ảnh giải trí thuần túy. Dù không phải tác phẩm nghệ thuật cao siêu, những bộ phim này đã tạo ra không gian giải trí sáng tạo, nơi khán giả có thể tạm quên thực tế để đắm chìm vào thế giới phi lý đầy cá mập, lốc xoáy và những pha thoát hiểm nghẹt thở. Đây chính là giá trị cốt lõi khiến thể loại phim thảm họa sinh vật biển vẫn chiếm được cảm tình công chúng sau nhiều thập kỷ.